NHỮNG KỈ NIỆM SÂU SẮC VỀ THẦY CÔ VÀ MÁI TRƯỜNG.
“Tôi muốn tắt nắng đi
Cho màu đừng nhạt mất
Tôi muốn buộc gió lại
Cho hương đừng bay đi”
Nếu như nhà thơ Xuân Diệu có khao khát mãnh liệt được níu giữ thời gian hiện tại- thời gian của mùa xuân, của thiên đường trên mặt đất tràn ngập ánh nắng, hương thơm say đắm lòng người thì đối với em- một cô học trò lớp 12 ngay giờ phút này đây chỉ muốn bánh xe thời gian đừng quay nhanh như vậy để tuổi học trò của em còn thắm mãi dưới mái trường THPT Văn Lâm.12 năm cắp sách tới trường sao mà nhanh quá, biết bao nhiêu điều còn chưa kịp nói, biết bao nhiêu kỉ niệm còn chưa kịp lưu giữ hết trong tim. Đối với em, quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp được gắn bó với mái trường là quãng thời gian không bao giờ có thể quên được. Đó là những ngày tháng được sống trong kỉ niệm với thầy cô, bạn bè, nơi mà một thời cắp sách tới trường đầy hồn nhiên, ngây dại của những năm tháng học trò không thể đẹp hơn của đời người.
Bước chân vào cánh cổng trường cấp 3 THPT Văn Lâm, em như được bước vào một thế giới mới- một thế giới của tri thức, của tình yêu thương, của những tình cảm chân thành của những con người nơi đây. Em có từng được nghe một câu nói như này: “Ba năm cấp 3 thật sự rất ngắn, hãy trân trọng nó khi còn có thể.” Hồi mới còn là cô học trò nhỏ lớp 10 chân ướt chân ráo với những suy nghĩ hồn nhiên, em thầm nghĩ 3 năm cấp 3 đâu nhanh đến như vậy. Nhưng rồi giờ đây khi là một học sinh cuối cấp, em mới thấu hiểu sâu sắc ý nghĩa của câu nói đó. Điều đó quả thật không sai, sao mà 3 năm cấp 3 chỉ như một giấc mơ đẹp để rồi khi tỉnh dậy mới nhận ra mình đã sắp phải xa mái trường từng một thời gắn bó, một thời chứa đầy ắp tiếng cười tuổi học trò, chứa những kỉ niệm mà cứ ngỡ là vô giá. Em cảm thấy mình thật may mắn khi được là một thành viên của lớp 12A dưới sự dìu dắt vô cùng tận tâm của cô giáo Nguyễn Thị Hồng Lam. Đối với em, cô là một người giáo viên có vẻ ngoài khá nghiêm khắc nhưng tận sâu trong đáy lòng cô lại là một người yêu thương, tận tâm, tận tình với những đứa con lớp 12A của mình. Ngay từ những ngày đầu năm lớp 10, cô đã luôn quan tâm chỉ bảo chúng em những điều nhỏ nhất từ việc học hành cho đến cách ứng xử khi ra ngoài cuộc sống. Nhờ đó mà mỗi thành viên lớp 12A ít nhiều học hỏi được từ cô những điều hay, lẽ phải, những bài học quý giá làm hành trang bước vào đời mai sau. Cô không chỉ là một người giáo viên giỏi về chuyên môn mà còn giỏi về việc dẫn dắt tập thể lớp chúng em ngày một tiến bộ. Đặc biêt trong năm học lớp 12 này, cô không ngừng sát sao, đôn đốc, quan tâm chúng em từng chút một trong việc học tập. Cô luôn động viên, khích lệ chúng em cố gắng mỗi ngày vì mục tiêu, vì con đường mà mỗi người đã chọn để chúng em có thêm động lực trên hành trình chinh phục ước mơ. Suốt gần 3 năm gắn bó với cô, cô đã để lại trong em rất nhiều ấn tượng mà có lẽ sau này em không thể quên được người giáo viên ấy- một người giáo viên không chỉ tận tâm mà còn tận tình. Cô không chỉ đơn thuần là một người giáo viên mà còn như một người mẹ- một người mà chúng em luôn luôn tôn kính, ngưỡng mộ và biết ơn vô cùng. Nhờ có cô mà lứa học trò chúng em đã trưởng thành lên không ít từ khi bước chân vào trường cho đến nay, đã học được rất nhiều không chỉ kiến thức cô dạy mà còn là những bài học làm người quý giá để chuẩn bị cho tương lai, khi không được dìu dắt dưới đôi tay của cô thì vẫn có thể vỗ cánh bay xa đến những chân trời mới.
Trường THPT Văn Lâm- cái tên sao mà thân thương đến thế, khoảnh khắc là một học sinh cuối cấp em mới cảm thấy được tên gọi đó xúc động hơn bao giờ hết. Đó là ngôi trường đã giáo dục em trong suốt 3 năm cuối cùng của thời học sinh, là nơi lưu giữ biết bao những hồn nhiên, ngây thơ, những kỉ niệm thời áo trắng tới trường đẹp nhất mà em đã gửi gắm trọn vẹn nơi đây. Qủa thật, từ sâu trong trái tim em chưa từng một lần hối hận khi trở thành học sinh của trường mà trái lại đó còn là một sự tự hào, hãnh diện khi được là một phần tử nhỏ bé trong ngôi nhà chung “THPT Văn Lâm”. Ba năm cấp 3 không quá ngắn cũng chẳng quá dài nhưng đủ để ngôi trường ấy chiếm trọn một phần trong trái tim em. Từng hàng phượng vĩ, tiếng ve kêu râm ran khi hè về, những giờ sinh hoạt tập thể chung, những dãy ghế đá, ô cửa sổ, hàng cây giờ đây sao mà thân thương đến thế. Tất cả đều như nhuốm màu của hoài niệm, của những kí ức, của những trang sách học trò còn chưa kịp viết hết. Một phần thanh xuân của em gửi trọn tại nơi đây, trên những cảnh vật ấy và với những con người giàu tình yêu thương, nhiệt huyết nơi đây. Trải qua 2 mùa phượng nở, mùa phượng nở năm tới có lẽ là lần cuối cùng em được chiêm ngưỡng vẻ đẹp khi hè về của ngôi trường lấp ló dười ánh sáng chói lóa của mùa hạ, của những ước mơ tuổi học trò bùng cháy, của những khát khao và của cả những hoài niệm nhớ thương da diết. Dẫu biết cuộc hội ngộ nào rồi cũng đến lúc phải nói lời chia tay nhưng sao lần chia tay cuối cấp này cảm giác lại bâng khuâng, lưu luyến đến lạ. Thời gian chia tay mái trường chỉ còn vỏn vẹn có 7 tháng nữa, bảy tháng để đóng lại trang thanh xuân tại nơi đây, em sẽ trân quý từng khoảnh khắc, từng giây phút của một học sinh cuối cấp, từng ngày tháng cuối cùng được tự hào khoác lên mình chiếc áo đồng phục mang tên “Trường THPT Văn Lâm”. Sẽ mãi mãi nhớ về nơi này và sẽ chẳng bao giờ quên.
Cuốn sổ thanh xuân của em sẽ thật là thiếu sót nếu không có sự góp mặt của 48 thành viên lớp 12A. Đối với em, tập thể lớp ấy như một gia đình và mỗi bạn là một hành viên trong gia đình vậy. Từ những người xa lạ chẳng hề quen biết, chúng em gặp được nhau như một cái duyên rồi từ đó làm thân, kết bạn, chia sẻ, giúp đỡ lẫn nhau. Mái ấm 12A ấy trong tim em đều là những con người hòa đồng, vui vẻ, hoạt bát, yêu thương nhau vô điều kiện. Cảm ơn thanh xuân thật nhiều vì đã để em gặp được những người bạn ấy trong quãng thời gian cấp 3 của mình, đó là một điều mà em vô cùng trân quý và hạnh phúc. Tập thể lớp 12A như một khối đoàn kết, một mái ấm gia đình thật sự, mọi người đều vô cùng ấm ấp, tốt bụng. Sẽ nhớ lắm những giờ liên hoan, những giờ lên lớp hỏi nhau: “Mày làm bài tập hôm qua chưa? Mày ăn gì chưa đói lắm không? ...”, những ngày lễ mà các bạn nam tổ chức cho các bạn nữ như ngày 20-10,8-3, … đều là những tình cảm hết sức giản dị những lại thật xúc động biết bao. Dẫu biết rằng sau này khi bước chân khỏi cổng trường cấp 3, mỗi người sẽ theo đuổi những giấc mơ riêng của mình, sẽ kết giao được những người bạn mới nhưng em tin chắc rằng tình bạn năm cấp 3 vẫn sẽ là tình bạn trong sáng nhất, hồn nhiên và sâu đậm nhất mà có lẽ mỗi người sẽ chằng thể nào quên. Mỗi thành viên của lớp 12A đối với em đều là một bông hoa đẹp mà khi tựu chung lại sẽ thành một rừng hoa nở rộ, ngào ngạt hương thơm. Gặp được các bạn trong những năm thanh xuân thật sự với em mà nói là một món quà quý giá, một kỉ niệm em sẽ cất mãi trong trái tim mình. Tập thể lớp 12A sẽ chiếm trọn một phần trong kí ức, nỗi nhớ và hoài niệm của em khi nhắc về trường, về những người bạn không chỉ giỏi giang mà còn tốt bụng, dễ mến. Thật sự em chỉ muốn nói cảm ơn, cảm ơn vì tất cả. Chúc cho tập thể lớp chúng ta năm tới sẽ đạt được ước mơ của mình, đỗ vào ngôi trường đại học mà mình ao ước. Chúc cho các bạn sẽ bay đến những chân trời mới nhiều màu sắc, học hỏi được những điều trong cuộc sống và thật thành công sau này. Hãy đừng quên thanh xuân năm đó, mùa hè năm đó chúng ta đã cùng có nhau, đoàn kết cùng nhau mà cố gắng, hãy để dành một khoảng trong trái tim mình một ngăn mang tên “12A”.
Ngày 20-11 cũng sắp đến gần, em muốn gửi đến cô Lam một lời chúc tốt đẹp nhất. Chúc cho cô luôn luôn hạnh phúc, vui vẻ mỗi ngày, cười thật tươi và thật vững tâm để chèo lái con đò 12A cập bến thành công rực rỡ. Chúc cho sự nghiệp trồng người của cô sẽ gặt được những bông hoa thơm, những trái ngọt ngào. Thay mặt tập thể lớp 12A, em xin gửi lời cảm ơn chân thành và sâu sắc nhất tới cô. Cảm ơn cô vì đã quan tâm, dạy bảo chúng em không chỉ những bài giảng hay mà còn là những bài học làm người bổ ích, cảm ơn cô vì đã dìu dắt chúng em trong suốt 3 năm cấp 3 học tập dưới mái trường. Chúng em xin hứa sẽ cố gắng học tập tật tốt, nỗ lực mỗi ngày, đỗ vào ngôi trường đại học mơ ước để dành tặng cô những món quá có lẽ là quý giá nhất với mỗi người làm nghề chèo đò cao quý. Cuối cùng, em xin chúc cô có thật nhiều sức khỏe, thật hạnh phúc và thành công trong cuộc sống. Xin được gửi tặng đến cô những câu thơ:
“Người lái đò đưa em tới tương lai
Mặc sóng nước cứ miệt mài cuồng vẫy
Tâm ngời sáng đánh thức người đứng dậy
Gieo hạt mầm, tay cấy những ước mơ…
Ba năm ròng, hơn cả những vần thơ
Lời giảng ấy chưa bao giờ nằm ngủ
Trang giáo án sáng ngời lên từng chữ
Vẫn một đời người giữ trọn thiên lương
Nay xa rồi chợt thấy dạ vấn vương
Trách mùa cũ lạ thường, sao nhanh quá
Thời áo trắng với em là tất cả
Bởi lòng vàng, em thắm mãi tình cô”
Lời cuối cùng, em xin được gửi lời cảm ơn tới tất cả: cảm ơn mái trường THPT Văn Lâm, cảm ơn tập thể lớp 12A, cảm ơn những người chèo đò thầm lặng, cần mẫn. Quãng thời gian thanh xuân của em đã thật đẹp và đủ đầy khi được gắn bó với nơi đây, với những con người giàu yêu thương ấy. Thước phim ngắn về tuổi học trò để khép lại 3 năm cấp 3 thật trọn vẹn với em bởi em đã được học tập trong một môi trường mà mình ao ước, được gặp những người bạn ngỡ là tri kỉ, những người thầy, người cô hết lòng vì học sinh. Trường THPT Văn Lâm- dấu ấn tuổi thanh xuân mà em sẽ không quên, không thể nào quên, mãi là một phần tươi đẹp trong tâm trí em.
Em Nguyễn Thị Hà Chi - Lớp 12A