cá độ bóng đá trực tuyến besseltrang cá độ bóng đá - Game Bài Đổi Thưởng

cá độ bóng đá trực tuyến bessel trang cá độ bóng đá
Tuesday, 19/12/2023 - 16:03|
CHÀO MỪNG BẠN ĐÃ GHÉ THĂM WEBSITE CHÍNH THỨC SỞ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO TỈNH HƯNG YÊN
A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

NGHĨ VỀ CÔ!

    Có ai đó đã nói rằng “Hãy cảm ơn ngọn đèn vì ánh sáng của nó nhưng đừng quên người cầm đèn đang đứng trong bóng đèn”.

    Thầy cô là những người cầm đèn bất diệt của tri thức, trí tuệ soi sáng con đường tương lai cho em, chấp cánh những ước mơ bay cao, bay xa để một ngày nào đó sẽ đáp xuống một trân trời tươi mới, rực rỡ với muôn vàn sắc màu và ánh sáng. Chắc chắn rằng khi đã vững bước ở chân trời ấy, em sẽ không bao giờ quên được công ơn của thầy cô. “Cô giáo”, hai từ thiêng liêng ấy lúc nào cũng ngân vang lên trong suy nghĩ tôi. Đối với em cô là một người mẹ thứ hai có lòng vị tha và lòng yêu thương tha thiết. Lúc nhỏ, em thường hay hỏi mẹ: “Mẹ ơi, tại sao con lại phải gọi thầy là “cô giáo” vậy mẹ?” Thật là một câu hỏi ngây thơ và ngờ nghệch. Nhưng đó là những tình cảm đầu tiên, những cảm nhận mơ màng về “cô giáo” của đứa trẻ thơ khi chập chững vào lớp một. Em đã từng học qua rất nhiều cô chủ nhiệm khác nhau nhưng cô Trần Thị Hoa đã để lại cho em một ấn tượng sâu sắc với sự nhiệt huyết, tận tình, quan tâm chăm sóc học sinh của mình và cô coi học sinh của mình như những đứa con ruột của mình để có thể dạy bảo những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống. Trải qua kì thi tuyển sinh đầy khốc liệt, em cùng 529 bạn thí sinh khác đã vượt qua và đặt chân tới ngôi trường THPT Văn Lâm với biết bao ước mơ, hoài bão và bỡ ngỡ. Chúng em luôn tự hào vì là học sinh của trường THPT Văn Lâm, tự hào không chỉ vì được học tập trong một môi trường tốt, mà còn vì chúng em đã được những thầy cô giáo giỏi tận tình dạy dỗ. Đối với em lúc đó mọi thứ thật xa lạ, thầy cô, bạn bè mới, môi trường học tập mới. Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là như nào cô nhỉ? Em nhớ ngày hôm đó cô đứng trước toàn trường giới thiệu cho chúng em về ngôi trường, về nội quy trường học mà chúng em sẽ theo học suốt ba năm. Lúc đó cảm nhận của em là cô là một người nghiêm khắc và em cũng nghĩ rằng nếu cô chủ nhiệm lớp nào thì lớp đó sẽ có một thành tích tốt, luôn đứng đầu trong mọi phong trào từ học tập cho tới nề nếp. Và thật may mắn cho em vì em đã trở thành một học sinh trong lớp cô chủ nhiệm là một trong những “người con” của cô. Ngay khi vào lớp, em cảm tưởng như cô chính là người mẹ thứ hai của chúng em vậy, cô chỉ bảo chúng em từ những cử chỉ nhỏ nhất như ăn uống, chào hỏi, cách đi đứng cho tới cách ứng xử với các thầy cô giáo trong trường cũng như mọi người xung quanh. Cô còn dạy chúng em phải khéo léo, không được nặng mặt xuống khi bị mắng thay vào đó ta nên nở một nụ cười thật tươi để người khác cảm thấy đỡ tức mình. Cô đã dạy chúng em bằng tất cả sự nhiệt tình, quan tâm và tâm huyết của mình. Cô đã truyền ngọn lửa khát vọng rất lớn đến với tập thể lớp 10K. Chúng em đang dần lớn lên và cũng đã được học rất nhiều bởi cô. Mỗi người người cô là một người chăm sóc vườn hoa để mỗi bông hoa sẽ tươi tốt và trở thành một con người có ích cho xã hội. Nhìn bề ngoài có thể cô là một người nghiêm khắc nhưng cô lại là một người rất vui vẻ, hòa đồng. Cô chia sẻ cho chúng em về những câu chuyện trong cuộc sống mà cô gặp phải, thi thoảng cô lại nói những câu bông đùa khiến chúng em cảm thấy rất thoải mái, vui vẻ ngoài giờ học. Trong giờ học, cô luôn hăng say trong mỗi bài giảng khiến cho em và các bạn thích thú vô cùng mỗi khi nghe cô giảng. Môn học của cô rất thú vị, nó có tên là Giáo dục Kinh tế và Pháp luật, môn học này giúp chúng em có thêm hiểu biết về nền kinh tế của nước ta. Cô vất vả, cực nhọc vì học trò là thế, vậy mà lắm khi chúng em lại gây ra những điều sai trái khiến thầy cô lại phải lo lắng, bận lòng. Lắm khi chúng em không trật tự nghe giảng, lắm chúng em hành xử sai trái khiến thầy cô phải suy nghĩ, nhắc nhở. Thế nhưng, tình cảm của thầy cô đối với chúng em cũng không vì thế mà phai nhạt, tình cảm ấy cứ mỗi ngày một nhiều hơn, đậm đà hơn. Từ lúc cô chủ nhiệm chúng em tới giờ em mới biết cảm giác xếp thứ nhất trên 35 lớp thật tự hào làm sao. Em cảm thấy rất vui vẻ và yêu quý tập thể lớp 10K cũng như cô giáo chủ nhiệm Trần Thị Hoa. Được đồng hành cùng cô và các bạn ba năm cấp ba như người ta thường nói là ba năm thanh xuân em cảm thấy vô cùng tự hào. Em sẽ luôn ghi nhớ những bài học cô đã cần mẫn bảo ban chúng em để sau này khi nhìn lại, chúng em sẽ luôn biết ơn trân trọng cô. Những tiếng gọi thiêng liêng “cha, mẹ, thầy, cô” là những tiếng gọi chứa đựng bao tình cảm thân thương và sâu sắc trong lòng em. Cha mẹ là người đã có công sinh thành ra em, thì cô là người đã có công dạy dỗ em. Mái trường giống như ngôi nhà thứ hai của em, thì cô cũng giống như cha mẹ thứ hai của em vậy. Em xin gửi lời cảm ơn đến cô đã không quản ngại khó nhọc để dạy dỗ, bảo ban chúng em, để đưa chúng em trở thành người con ngoan trò giỏi. Em tự hứa với lòng mình là sẽ luôn vâng lời thầy cô và học tập ngày một tiến bộ hơn để mai sau sẽ trở thành một công dân có ích cho xã hội, cho đất nước. Em mong rằng thầy cô luôn tin tưởng em. Có một nghề không trồng cây vào đất mà cho ra đời những đóa hoa thơm. Ngày 20/11 sắp tới đây em chúc cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc để mãi mãi vun đắp cho sự nghiệp trồng người. Em yêu cô!

                                                                  Dương Vũ Lan Phương 10K


Tổng số điểm của bài viết là: 31 trong 7 đánh giá
Click để đánh giá bài viết