BÀI VĂN BỊ BÔI DẦU TRƠN
Qua khe cửa sổ, tôi nhìn thấy ba học trò của tôi lầm lũi bước đi, hình như chúng không nói với nhau câu nào. Tôi giơ ba bản kiểm điểm lên đọc. Tôi biết ba em đã nhận ra khuyết điểm và chân thành nhận lỗi.
Chuyện ấy đã qua rất lâu. Cả ba học sinh tinh nghịch của tôi đã học xong đại học. Một hôm cả ba em đến thăm tôi. Các em nhắc lại chuyện cũ. Câu chuyện tôi đã quên từ lâu. Cả ba đều nói:
- Đó là chuyện không bao giờ chúng em quên được cô ạ. Nếu cô không bao dung với chúng em thì có lẽ chúng em sẽ chẳng có ngày hôm nay. Sau này lớn lên, chúng em mới hiểu vì sao buổi tối hôm ấy, cô không kể tội chúng em với bố mẹ của chúng em mặc dù cô có đủ lí do để nói. Hơn nữa, ngoài ba chúng em ra, cả lớp không hay biết chuyện này. Bao giờ cô cũng tôn trọng nhân cách của người khác và luôn bao dung với chúng em. Đó là bài học xử thế sẽ theo chúng em suốt cuộc đời.
Tác giả: Hoàng Thị Thêu
Trưởng Ban Nữ công Công đoàn trường THPT Nguyễn Thiện Thuật